2046 gánh trên vai nỗi ai oán phiền hạn kỳ của vương Gia Vệ. Phim trãi suốt cuộc đời của Châu tuyển mộ Văn sau thời điểm để lỡ một sơn Lệ Trân, và đi kiếm một đánh Lệ Trân vào hình bóng phần lớn người đàn bà khác. Hoài vọng cùng dang dở về quá khứ lẫn tương lai, là Châu chiêu mộ Văn tốt tấm lòng sầu muộn về một điều vẫn mất, với sắp biến mất trên từng con số đếm hướng tới mốc 2046 đứt đoạn…
Như vương Gia Vệ nói, Days of being wild giỏi In the mood for love là một chương vào 2046, cần 2046 khác hai phim trên, dẫu vậy gói trọng yếu hai danh phẩm ấy lại nơi hồng trọng tâm trăn trở kéo dài nhau ở chữ tình gắn kết với thừa khứ. Cùng quá khứ trong 2046 là phần nhiều dấu lệ chờn vờn góc nhìn chực chờ lăn nhiều năm gò má, xông xênh bật khóc té gục vào thảm kịch quá khứ mờ sương. Chính vì người ta yêu phần lớn gì cần yếu có, và vì thế chẳng thể bao gồm điều nhưng mà mình yêu.2046 không sở hữu nặng cảm xúc tinh gọn nhằm rồi bắt nhịp liên hồi trong khán giả như đầy đủ tác phẩm trước của đạo diễn Vương, mà lại mang nặng tính triết lý to hơn khi để cảm giác trãi dài xuất phát từ một Tô Lệ Trân lắp thêm 2 cho tới một Lu Lu, Tĩnh Văn tuyệt Bội Linh. Nhưng tất cả đều không đậy được khoảng trống mà tô Lệ Trân lần đầu tiên để lại, vì chưng chẳng gồm gì tái diễn bao giờ, chỉ là thay thế để rồi quên lãng mà thôi. Khoảng không cố ý này được Vương sử dụng đến tía tuyến nhân đồ dùng để mô tả có lẽ thừa dàn trãi mang lại duy duy nhất hai chữ quá khứ, và bỗng nhiên nhân vật người yêu của Châu mộ Văn ngơi nghỉ In the mood for love lại trở phải đẹp hơn dù chỉ thoáng xuất hiện thêm trong cam kết ức sinh hoạt lại, bởi ngay từ đầu khoảng trống đó đã chẳng thể tủ đầy…
Và thiết yếu điều đó, giữa lẫn lộn quá khứ cùng tương lai, giữa bề bộn ra đi cùng ở lại thì 2046 thực ra chỉ là 1 cách khuếch trương cảm giác đã được biểu đạt ở Day of being wild, xuất xắc In the mood for love mà lại thôi. Không lạ mắt hơn, không xúc cảm hơn nhưng dài ra hơn và vày đâu này đã phôi pha chất Hồng Kông xưa không dừng lại ở đó ở độ ví dụ cùng mọi cú di vật dụng pha trong ánh nắng được phối nhân tạo rực rỡ. Phong vị Hồng Kông xưa đã lu mờ, vẫn thôi mông lung cùng hiu hắt khiến cảm xúc khi xem tự khắc khoải cho đau đáu lòng. Ở 2046 chỉ với là thoáng ý thức ghi nhớ về, chũm nhớ về, là 1 nỗi lo sợ ngoài ra còn xa vời, gần nửa cố kỉnh kỷ là quá thọ với một đời bạn vốn chỉ hơn nửa thay kỷ song chút. Với như thế, 2046 là 1 trong phim lo xa, nỗi sợ hãi viễn tưởng áng vào năm tháng nên khó bước vào lòng người, một cách sắc sảo hơn…
Châu tuyển mộ Văn mãi mãi không thể nào quên được sơn Lệ Trân, nhằm dù lướt qua đánh Lệ Trân cũng chỉ một lời nói “bảo trọng” nghỉ ngơi vế cuối của cuộc tình. Anh lướt qua Bội Linh cũng chỉ là lời nói “bảo trọng” để yên ủi người ta cũng như chính mình, chính vì sự nguội lạnh trong tim hồn hốt nhiên trở bắt buộc quá bé nhỏ so với nỗi sầu muộn núm thời. Cheo leo đấy, tuy nhiên không từ nhiên, Châu tuyển mộ Văn trải qua những gán ghép của bây giờ cả về lòng tin hay thân xác thì hầu hết không thỏa mãn, những chóng ngán khi vai trung phong hồn nhắm tới một nơi xa xăm, do khoảng cách tâm hồn nhưng Vương Gia Vệ định sẵn ngay từ thời gian khai máy. Hành trình trở về quá khứ với nhỏ số nối sát 2046 của chàng bạn trẻ về trường đoản cú Nhật bạn dạng của Kimura Takuya cũng chỉ là đông đảo hàn đính ảo vọng cô sầu nhà đích…
Tấm chân tình níu kéo lại của Bội Linh cũng chỉ với sương sương do người ta, mà lại ở đó là Châu chiêu tập Văn tiếc nuối một máy đã đi xa lâu rồi, chỉ với chút tăm hơi hữu danh vô thực bi ai sủi lên mà thôi. Ngay cả quá khứ thực thể được diễn tả cũng rất hiếm cảm xúc, thì tương lai thêm chặt với tưởng tượng chẳng thể trông ngóng nhiều cảm xúc hơn. Chính điều đó khiến vương Gia Vệ ảo vọng cô lẻ quá lúc Hồng Kông đã chia các hướng đi hòa nhập, cùng tình yêu thương của Châu mộ Văn cũng chỉ là 1 nhánh tình thương cô lẻ đi trên bé đường, mà nay đã được quyền lựa chọn cụ thể hơn. đặc điểm bất đặng đừng dường như không còn, dòng khách quan đặc quánh khiến cảm giác rơi lại nhiều nuối nuối tiếc hôm nay-quá khứ của ngày mai đã không còn, chỉ còn là đông đảo hoài vọng vượt khứ solo thuần cần niềm hụt hẫng được cô đặc trên mức cho phép trong nền dung dịch đã loãng đi vì quán tính một lượt đau, quy trình tập chia ly để hiểu nuốm nào là chia tay đắt địa trong In the mood for love khiến nguời xem thắt lòng. Chính điều đó khiến 2046 thiếu thốn vắng lúc này đầy rung cảm mà đông đảo phim trước vương Gia Vệ mô tả được, niềm hoài vọng nhức đáu cả một nạm hệ Hồng Kông trăn trở, hay toàn bộ thế hệ con tín đồ đều ý muốn được yên ổn bình trong tình yêu. Quán tính đã kéo vị đạo diễn bên trên đà cuốn xoáy của nó, yêu cầu dần dần chỉ từ ý thức của anh đấu tranh với một tương lai mường tưởng được, và đậm màu buồn của bao gồm anh, vương vãi Gia Vệ…
Với 2046, gọi cảm xúc đã hết thì cũng chưa hẳn, vẫn tồn tại thì càng không, chỉ là thoáng dở dang còn ứ đọng lại bởi chẳng thể đến mượn tình yêu, cho dù chỉ là một trong đêm khi đã đi qua thời điểm còn yêu, như lời thoại của Châu tuyển mộ Văn trước lúc để Bội Linh ra đi. Tình yêu cần thiết đổi trác là 1 ý tứ hay nhất của phim, tín đồ ta yêu thì vẫn chính là yêu. Mà lại tình yêu cũng chẳng thể đo lường và tính toán bằng phần đa lời từ sự trãi nhiều năm suốt chiều lâu năm phim, hay bằng những phép đối ẩn dụ với cảm giác bình lặng như thế. Bầu không khí phim ung dung nhạt đầy những bước đi không miêu tả được niềm đau đáu miên man, cũng ko bức bối, ko lắng lại như nó cần phải đọng lại để bạn xem thổn thức với phần đông đổi thay. Cảm xúc buông xuôi, chạy trốn nhiều hơn thế nữa là níu kéo nên tựu phổ biến không khí phim bất lực. Fan ta gật đầu đồng ý điều đó như định mệnh, và tự than trách đầy bế tắc. Phim khi ấy đã mất dở dang, không còn là một phút chốc nao lòng nhưng chỉ là sự việc dở dang đã có được lập trình trong dáng nằm gục trên thành cửa taxi đầy nguyện vọng của Châu chiêu mộ Văn, xuất xắc của vương Gia Vệ mà thôi…
Mọi cam kết ức hầu hết vương vệt lệ rơi là 1 trong những câu thoại đẹp mắt của phim, diễn đạt chính xác không gian phim đầy triền miên khoát chiếc áo rất đẹp như In the mood for love, tuy vậy để lại nhiều khoảng trống, bao gồm cả nuốm ý lẫn vô tình của đạo diễn họ Vương. Mặc dù 2046 là 1 niềm trằn trọc thật, mang nhiều xem xét cho một thảm kịch sẽ xảy ra, chỉ là chưa xảy ra nên vượt sớm để đi vào lòng người, vượt sớm để khiến chính tác giả thổn thức kéo người xem rung rượu cồn theo như Chungking Express tốt Happy Together, hay thậm chí là hai cống phẩm đi trước 2046 là Days of being wild với In the mood for love, phần lớn danh phẩm kề cận xúc cảm nên vương lại muôn tàn ký ức mang nhiên, domain authority diết với vọng hoài…
Thời gian vào phim của Vương số đông đều được chú ý dưới lăng kính khôn cùng hình, và quan trọng luôn bao gồm hình hình ảnh chiếc đồng hồ xuất hiện tại trong toàn bộ các bộ phim của ông.Bạn đang xem: Đánh giá phim 2046
Điều đó thể hiện rõ ràng nhất trong Bàn Tay (The Hand), 1 trong các ba phim ngắn có tên chung là Eros (2004). Chúng được gia công để tri ân huyền thoại điện hình ảnh người Ý Michelangelo Antonioni, với hai nhà đề trông rất nổi bật của ông là tình yêu cùng tình dục.
Quyến rũ sang chảnh và kiêu sa nhưng cũng đắng cay bi ai trong Bàn Tay
Bàn Tay có độ dài 43 phút, được xoay trong 3 ngày liên tục, giữa cơ hội dịch SARS bùng nổ ở Hong Kong cùng giữa các quãng nghỉ khi quay bộ phim truyền hình 2046.
Ở bộ phim truyền hình này, Củng Lợi ngay gần như lộ diện từ đầu mang đến cuối với cuộc sống thăng trầm của một cô nàng gọi cao cấp từ thời đỉnh điểm đến dịp suy tàn. Công ty phê bình John Powers nhận xét đây là một một trong những vai tốt và thâm thúy nhất của Củng Lợi.
Qua diễn xuất vừa sắc sảo vừa điêu luyện của mình, cô khiến người xem cảm nhận được cách sa sút của nhân đồ gia dụng (cô Hoa), từ sự sexy nóng bỏng kiêu kỳ thành đắng cay bi thảm, nhưng lại chưa bao giờ kém lôi kéo đi. Vày ngay trong sự tàn lụi đó, vương Gia Vệ vẫn khiến người xem phiêu lưu sự gợi cảm của nó.
Nhân thứ nam chính trong phim, anh thợ may cho cô Hoa (do Trương Chấn đóng) cũng là kẻ bị vẻ đẹp của cô mê hoặc, ngay cả khi nhan sắc của cô đã tàn phai.
Bộ phim nhắc về một quan hệ kỳ lạ giữa một anh chàng thợ may nhút kém tên Chương (Trương Chấn) được ông chủ phái đến căn hộ chung cư cao cấp của cô Hoa, một gái bao hạng sang, để đưa số đo.
Ngay trong lượt đầu tiên, đại trượng phu thợ may new lớn đã chứng kiến những âm nhạc sặc hương thơm nhục cảm thân cô cùng một “người tình” giàu có. Sau đó, Chương bị cô thao bí cảm xúc bằng phương pháp dùng bàn tay để va lên những thành phần nhạy cảm khiến anh tất yêu cưỡng lại được.
Xem thêm: Đánh giá phim past lives : câu chuyện tình yêu qua muôn kiếp nhân duyên
Để rồi trường đoản cú đó, gã thợ may tội nghiệp âm thầm thương trộm nhớ cùng tương bốn cô Hoa, mặc đến cô hành hạ và quát mắng, hoặc phải tận mắt chứng kiến những cảnh lả lơi thân cô và các người tình giàu có.
Khi thời thế đổi khác theo thời gian, tuổi thọ cũng dày lên, cô Hoa bắt đầu thất sủng. Cô không thể là gái bao hạng sang nữa, thậm chí còn vươn lên là gái đứng đường, thiếu hụt thốn tiền tài và căn bệnh tật. Cô như 1 cánh hoa tàn trước gió đông, còn anh chàng thợ may vẫn cung cúc tận tụy bên cô…
Bàn Tay, mặc dù cho là một tập phim ngắn, nhưng mà đẹp với tranh nhã như một sản phẩm cổ điển. Hình hình ảnh của Củng Lợi trong phim này, phần nào khiến cho ta liên hệ đến hình hình ảnh của Vivien Leigh trong bộ phim kinh điển của Hollywood thời tiến thưởng son: Chuyến Tàu sở hữu Tên Dục Vọng (A Streetcar Named Desire, 1951).
Đó thực thụ là sự sexy nóng bỏng của vẻ đẹp tàn lụi, như “cánh hoa mẫu 1-1 vươn cao rồi lại tàn” – một hình ảnh được mô tả bằng ngữ điệu điện ảnh rất rất đẹp trong 2046, tương quan đến nhị nhân vật bởi vì Củng Lợi và Chương Tử Di đóng.
Đau đớn mang đến nghẹt thở cùng với 2046
Trong 2046, bộ phim ra mắt thuộc năm với Bàn Tay – Củng Lợi thậm chí còn còn xuất hiện thêm ngắn hơn. Cô nhập vai một người thiếu nữ bí ẩn, một tay chơi cờ bội nghĩa có nickname là Nhện đen, tuy nhiên sau đó, cô bật mí tên mình là đánh Lệ Trân cùng với Châu chiêu mộ Vân (Lương Triều Vỹ) khi quan hệ giữa họ ban đầu thân mật hơn.
Trong cuộc gặp mặt gỡ sau cùng giữa bầy họ, với cùng 1 cú máy dài miên man, vương Gia Vệ đã lột tả được vẻ đẹp khổ cực đến không thở được của Củng Lợi sau đó 1 nụ hôn dài và cuồng nhiệt độ với Lương Triều Vỹ đến nhòa cả dấu son môi. Cô lấy một tay để quệt vệt son môi lem ra và để cho dòng lệ tuôn chảy trên gương mặt bất động.
Tiếp đó, là hình ảnh của Châu tuyển mộ Vân bước tiến với giọng tự sự “voice-over” của anh ấy ta: “Trong tình yêu bắt buộc có người thay thế. Tôi chỉ tìm kiếm lại cảm xúc tôi đã từng có với sơn Lệ Trân năm xưa. Chính tôi còn không phân biệt điều đó, nhưng chắc chắn là cô ấy hiểu”.
Và một mẫu đề tự nữa, xuất hiện thêm trên màn hình: “Mùa hoa mẫu solo nở. Cánh hoa vươn cao rồi lại tàn”.
Củng Lợi đó là hình hình ảnh của cánh hoa mẫu đối chọi vươn cao rồi lại tàn, trong thế giới điện ảnh của vương vãi Gia Vệ.