Bạn đang xem: Tóm tắt phim 1 lít nước mắt
Đã lúc nào bạn tưởng tượng về một mai khi mình thức dậy,bỗng nghe được tin rằng tôi đã mắc phải 1 căn bệnh hiểm nghèo với tỉ trọng cứuchữa được là vô cùng thấp? Sẽ gắng nào nếu như khách hàng nhận ra bạn dần mất đi đều khả năngcử cồn như đứng, ngồi tuyệt chỉ đơn giản dễ dàng là cử động đôi tay của mình? sẽ ra saokhi mọi khi màn tối buông xuống, bạn luôn tự hỏi rằng liệu ngày mai bao gồm đến vớimình tuyệt không, liệu mình còn hoàn toàn có thể mở mắt để ngắm nhìn thế giới này một lầnnào nữa không? cuộc sống thường ngày này liệu tất cả còn chân thành và ý nghĩa nếu chúng ta từ bỏ tất cả ước mơ,hy vọng về tương lai? bạn sẽ cảm thấy ra sao nếu biết rằng dù là nỗ lực đếnmấy thì vẫn cần yếu chạy thoát khỏi bánh xe cộ số phận đã xoay? các chuyện thếnày quả thật rất rất đáng sợ nhỉ.
Ấy vậy mà lại cô bé xíu Aya 15 tuổi, ở dòng độ tuổi xuân nhan sắc nhấtcủa cuộc đời, lại nhận thấy chẩn đoán rằng em đang mắc phải một căn bệnh tai quái ác,bệnh thoái hoá tè não. Và các ngày tháng sau đó là hồ hết chuỗi ngày rất khổmà Aya bắt buộc chiến đấu với bệnh dịch tật. Cho dù có đôi lúc cô đang bất lực và ước ao từ bỏ,nhưng sâu thẳm trong trái tim, Aya vẫn mong muốn được sống, mong ước sống mãnhliệt chưa lúc nào nguôi ngoai. Rộng 10 năm ròng rã võ thuật với mắc bệnh nhưng
Aya chưa lúc nào thôi nở nụ cười trên môi. Em quả là 1 trong đoá hoa đẹp đẽ vượtlên trên mọi nghịch cảnh cuộc đời. Chỉ bởi chừng ấy đã thu hút người đọc đếnvới mẩu truyện Một lít nước mắt, quyển sách được viết dựa trên những loại nhậtký đẫm nước đôi mắt của chủ yếu cô bé bỏng Aya.
Tóm tắt
Nội dung cơ bạn dạng của cuốn sách được tóm tắt gọn gàng trongđoạn trích dẫn sau:
“Một trọng tâm hồn nhạy bén cảm
Một gia đình ấm áp
Một bệnh lý hiểm nghèo
Một cơ thể tật nguyền”
Đó là nhữnggì Kito Aya có trong hơn đôi mươi cuộc đời. Với Aya, sau này của cô là 1 trong những con đườnghẹp, và càng ngày nó càng trở đề xuất hẹp hơn. Bệnh lý ngăn trở Aya khỏi toàn bộ nhữngước mơ và dự định, thậm chí việc tự bản thân bước ra phía bên ngoài phố để đi cho tới hiệu sáchcũng biến đổi một ước mong cháy bỏng. Rộng 6 năm kiên cường viết nhật ký, cô kểvề số đông cảm nhận với suy tứ của bạn dạng thân nhìn trong suốt quãng thời hạn chứng kiếncơ thể mình từng bước từng bước gánh lấy một số phận đau đớn. Nhưng kể từ trong nướcmắt cùng tật nguyền, cuộc tìm kiếm giá bán trị bản thân của cô đã có tác dụng rúng hễ cả Nhật
Bản.
Đồng hànhcùng Kito Aya trong cuộc thám hiểm dài với lắm gian khổ này là gia đình củaem. Từ bỏ cô em gái luôn luôn tị nạnh với chị mình mang lại người mẹ tần tảo nuôi những con. Mẹcủa Kito Aya nói cách khác là người thanh nữ vĩ đại. Vì phụ nữ mình đang dịch màlàm vớ cả, bao gồm cả việc bà liên tiếp kế thừa ý chí của Aya mà viết yêu cầu nhữngtrang ở đầu cuối của nhật ký kết Một lít nước mắt, không chỉ là là cánh tay đắc lựctruyền ý chí cho phụ nữ bà còn cùng với những vị y chưng sĩ tìm cách để điều trịthoái hóa tiểu não nhằm truyền cảm giác cho những nhiều người đang phải chịu tình trạng bệnh quáiác này. Cùng rất bến đỗ kiên cố là gia đình, Aya đã luôn luôn mạnh mẽ, lạc quanchiến đấu với bệnh dịch tật.
Khi nuốm giớidường như quay sườn lưng với Aya, thì cuốn nhật ký chính là lời nói giành lại công bằngcho bạn dạng thân em. Rằng em tàn nhưng lại không phế, rằng em vẫn luôn là đoá hoa đang trongđộ nở rộ xinh đẹp tuyệt vời nhất của tuổi xuân. “Đau khổ và đau buồn qua đi, và ở phíabên kia đang sẵn có một cầu vồng với màu hạnh phúc chờ đợi tôi. Đừng gấp vàng, đừngtham lam. Đừng quăng quật cuộc bởi vì mọi người đều tiến một bước tại một thời điểm nàođó. Dù việc đó không quan trọng đặc biệt nhưng tôi ước ao trở nên có lợi cho người khác.”Những trang nhật ký thấm đẫm nước mắt, cùng với mẩu chuyện của Aya đã làm hàngtriệu người hâm mộ trên khắp quả đât cảm phục với rơi lệ. ý thức của Aya đã truyềncảm hứng tới những người đang sống thông điệp trẻ trung và tràn đầy năng lượng về cuộc sống.
Aya đã từng có một cuộc đời bình thường như bao ngườikhác
“Cuộc sống của mình như một cành hoa đangnở. Từ lúc bắt đầu của tuổi trẻ, bạn muốn trân trọng nó cùng không có bất kể nuốitiếc gì.”
Kito Aya là một cô bé trẻ đầy tâm huyết sống. Ayasinh ra trong một gia đình thông thường và niềm hạnh phúc như bao mái ấm gia đình khác. Giađình Aya gồm tất cả sáu người, chị em là nhân viên cấp dưới y tế cùng đồng, phụ thân có cửa hàng bánđậu phụ. Aya là đàn bà lớn, vừa lên trung học, là người có không ít cảm xúc, đơngiản là ngờ nghệch, nhưng rất đơn giản phát khùng và cười lớn ngay sau đó.
“Có gì đó bên phía trong như chuẩn bị sửa gãy vụn. Cảmgiác kia ngày càng cụ thể và tệ sợ hãi trừ khi được điều trị càng sớm càng tốt.Tôi sợ. Tôi không đủ kiên trì để chờ đến khi nhập viện mới gồm câu trả lời chocâu hỏi lắp thêm tư.”
Khoảnh tự khắc sụp đổ khi phát hiện ra phiên bản thân mình mắcbệnh
Khi ban đầu viết nhật ký, Aya vẫn ở lứa tuổi 14, loại tuổimới lớn, mẫu tuổi cực nhọc khăn, cái tuổi với bao cầu mơ, hoài bão. Trong tương laicó thể cô bé nhỏ sẽ lớn lên, học hành thành đạt, có fan mình yêu cùng hẳn sẽ có mộtgia đình nhỏ tuổi ấm cúng. Cơ mà tiếc thay, lúc ở lứa tuổi đẹp nhất, Aya lại phạt hiệnra mình sẽ mắc 1 căn bệnh hiểm nghèo có tên là thoái hoá tè não. Tín đồ mắcphải căn bệnh này đang mất khả năng kiểm soát cơ thể. Phần đa gì bệnh dịch nhân tất cả thểlàm là quan sát cuộc sống xung quanh và nhớ về thừa khứ. Mọi vận động tinh thầnnhư cảm xúc, suy nghĩ, xúc động,... đa số không hề bị ảnh hưởng. Vì vậy mà bệnhnhân như bị tù đày vậy.
Căn bệnh dịch đã làm cho Aya nhỏ xíu sút đi, mất khả năng kiểmsoát khung người nên khi bổ Aya không có khả năng theo sự phản xạ tự phòng tay đỡ.Cách đi đứng trở lên bất thường, cử động chậm chạp khiến Aya tủi thân vì khẩu ca củabạn bè. Thật cực nhọc để tưởng tượng đa số gì nhưng mà một cô bé 14 tuổi đã bắt buộc chịu đựngtrong suốt thời gian đầu phạt hiện bệnh chứng. Em đã đề nghị hứng chịu gần như ánh mắtsoi xét, phần lớn lời xì xầm buôn dưa lê về một con fan đang rơi xuống tận cùng củatuyệt vọng.
Không chịu chết thật phục trước số phận
Lần giở số đông trang nhật ký cổ điển của người đã từng sốngcách bản thân nửa núm kỷ, bọn họ vẫn hoàn toàn có thể cảm dấn được hầu hết đau đớn, khókhăn, đông đảo tủi nhục cơ mà Aya phải chịu đựng. Dù có nỗ lực cách mấy, mong nguyệnnhiều đến nhường nào thì cũng không thể chống được sự sống của em dần trượt qua kẽtay. Nhưng mà vì không thích làm người thân lo lắng, cô bé nhỏ không đầu hàng nhưng mà luônchiến đấu với dịch tật, cố gắng sống thật có ích.
“Mình sẽ không tham lam. Mình sẽ không bỏcuộc. Cũng chính vì mọi tín đồ đều làm phần lớn thứ từng bước một.”
“Mình không thích nói gần như điều như “Tôimuốn quay trở về trước đây”. Bản thân biết lúc này mình thế nào và mình vẫn tiếp tụcsống.”
Đồng hành cùng Aya chính là gia đình của em
Thanh xuân của Aya là một trong những bức tranh với tương đối đầy đủ những gammàu tối, bệnh lý thoái hóa tiểu não đã có tác dụng em thiếu tính những khả năng vận độngcơ phiên bản của một con người, tệ rộng là theo thời gian, nó khiến em đề nghị nằm liệt mộtchỗ. Đáng ra ở dòng tuổi 15, độ tuổi xuân xanh ấy, em cần được vui chơi giải trí thỏathích, được đắm chìm ngập trong hạnh phúc, với được mong ước về một sau này tươi đẹp,nhưng gần như mộng tưởng đó cũng phải dừng lại vì em phải nhìn thấy với sự thậtphũ phàng – em đang mắc phải một căn bệnh khó chữa.
May mắn thay, trong cuộc hành trình ấy, em không hề côđơn. Aya vẫn còn có rất nhiều người ở phía sau động viên em, đặc biệt là mẹ của côbé.
Chắc hẳn phụ huynh nào lúc biết con mình mắc bệnh dịch quái ác,và bà mẹ của Aya khi biết cô chỉ từ cơ hội sinh sống rất ý muốn manh, bà bên cạnh đó gụcngã trong chính xem xét của mình. Dù đau khổ là cầm cố nhưng bố mẹ Aya luôn cốkìm nén lại với dành thời hạn còn lại để chăm sóc và dịu dàng Aya. Từ thời gian mắcbệnh cho đến lúc qua đời, phụ huynh luôn là người bên cạnh, ủi an và thấu hiểu cho cô.Bố chị em cũng là niềm hi vọng, là mục tiêu sống của cùng của cô ấy gái nhỏ dại vừa bướcvào lứa tuổi 15.
Mẹ mình dạy rằng: “Chậm chạp cũng được,không xuất sắc giang cũng được, điều quan trọng là con luôn luôn nỗ lực hết mình.”
“Aya, trong thời hạn tháng tới đây ở phổ thôngcủa con sẽ sở hữu nhiều cam go và demo thách, từ hồ hết điều tưởng chừng đơn giản đếnnhững ánh mắt của những người dân xung quanh. Nhưng đều ai sinh sống trên đời cũng đềugặp buộc phải những cực nhọc khăn, demo thách. Đừng suy nghĩ rằng con thiếu may mắn. Nhỏ sẽ thấyhạnh phúc hơn lúc biết rằng bên trên đời này còn có những tín đồ đau khổ, bất hạnhhơn con.”
Thật ra bệnh lý của Aya được người mẹ của Aya phát hiện nay đầutiên mà lại vì không muốn tin ở thực sự này, mẹ Aya tìm đọc những sách, chuyển hồ sơbệnh án của bé cho các giáo sư bệnh viện ở những nơi khác nhằm kiểm tra, nhưngcuối cùng bà nhức lòng gật đầu đồng ý sự thật, cũng chính là chuẩn bị trọng tâm lí giúp đỡcon. Gia đình họ phải đương đầu với những sự việc như sự phát triển bệnh tình,hàng ngày bắt gặp con mất dần năng lực cử động, vấn đề bệnh phí đè nén lên đôivai của fan làm cha mẹ. Mỗi chi tiết tuy nhỏ tuổi nhưng đủ làm cho đau lòng tín đồ đọc,không phòng nổi những làn nước mắt. Cô em gái dần hiểu chị bản thân hơn, và cậu emtrai cũng không thể xấu hổ cùng với chúng các bạn vì bạn chị căn bệnh tật của bản thân mình nữa.
Mơ ước về một sau này tươi sáng
“Mẹ ơi, nguyên nhân căn bệnh lại chọn con?”là câu hỏi đã mang đi nước mắt của biết bao nhiêu độc giả. Chẳng ai lại nghĩ về rằngmột cô bé xíu 15 tuổi lại có thể thốt ra được câu nói xé lòng như thế. Ở giới hạn tuổi 15, hình như chúng ta đanglà đa số đứa trẻ con vô tư vô lo về chuyện của sau này thì Aya lại cần chấp nhậnsự thiệt rằng cô đề nghị từ quăng quật ước mơ biến đổi vận khích lệ bóng rổ vì căn bệnhthoái hóa rễ thần kinh tiểu não. Căn bệnh đã có tác dụng cô mất đi tài năng đi lại vàchạy nhảy bình thường như những người khác, sau đây cô nhỏ nhắn chỉ rất có thể gắn bó vớichiếc xe pháo lăn với cái mác “người khuyết tật” mà lại y học lúc này chưa search racách chữa trị trị. Lý do ông trời lại nỡ thừa nhận tâm lựa chọn 1 cô bé nhỏ tuổi tuổi, cùng với biếtbao cầu mơ, ước mơ còn chưa thực hiện được, nhằm giáng xuống một cú sốc rằng mìnhsẽ không còn sống được bao lâu nữa cơ chứ.
Có lẽ họ đã quá thân thuộc với hình hình ảnh một côthiếu chị em mộng mơ với tình ái đầu ngây thơ trong những cuốn văn học Nhật Bản,cùng với đó là mọi trải nghiệm nặng nề quên của năm tháng tx thanh xuân rực rỡ. Thếnhưng, “thanh xuân” của Aya chính là những chuỗi ngày cô bé không dứt chiến đấuvới dịch tật, từng ngày một đấu tranh với căn bệnh của bao gồm mình. Tuy thế không bởi nhữngbất công đó mà Aya chán nản lòng, đối lập với án tử của cuộc đời, Aya vẫn chiến đấunhư một binh lực thực thụ. Tất cả giằng xé, có đau khổ, nhưng cũng có hạnh phúc,có hy vọng. Khi cuộc đời đang dần trôi đi, Aya lựa chọn đối lập với vớ cả.
“Hãy sống! mình muốn hít thở thiệt sâu dướitrời xanh.” mặc dù cho Aya biết rằng bản thân mình chẳngmảy may có nổi một tia hi vọng sống tuy thế cô nhỏ nhắn vẫn dũng mãnh chiến đấu, niềmkhao khát được sống chưa bao giờ bị dập tắt. Mặc cho hiện thực tự khắc nghiệt, Ayavẫn ôm niềm mong muốn vào một ngày mai tươi vui và kiên trì viết nhật cam kết mỗingày với mong muốn gửi gắm hầu hết tâm tư, tình yêu vào cuốn nhật ký của mình.
“Cái bị tiêu diệt không đáng sợ. Điều kinh sợ nhấtlà quăng quật cuộc.” là những lời nói động viên bản thân của Aya.Rõ ràng đứng trước loại chết, ai ai cũng sợ hãi. Tuy nhiên Aya vẫn nỗ lực thuyết phụcbản thân rằng em sẽ làm cho được, em đã sống vừa đủ từng phút giây này, nhằm khôngphải hối tiếc về sau, cũng để chứng minh rằng em rất có thể mạnh mẽ như những ngườimà em hâm mộ.
Khát vọng hạnh phúc của một nhỏ người
Những dòng nước mắt đã xuyên ngấm vào từng trang nhậtký của Aya, phần lớn trăn trở của cô nhỏ bé tật nguyền Aya, những nỗ lực không ngừngnghỉ cùng những bi hùng tủi của một nhỏ người cố gắng nỗ lực phi thường. Đó là tất cả những cảmxúc cơ mà Aya đã làm qua trong veo cuộc hành trình, từ bỏ những khoảng thời gian ngắn ban đầuem chưa tin rằng bản thân mắc bệnh, cho đến lúc đau khổ tột thuộc khi yêu cầu chấp nhậnsự thật đó và nỗ lực sống thật trọn vẹn trong số những chuỗi ngày cuối cùng.
“Bác sĩ, cháu có thể… kết duyên được không?”Câu hỏi này cứ nhức đáu mãi trong tâm mình. Trường hợp Aya chỉ nên một người con gái bìnhthường, không có trong mình căn bệnh quái ác, chắc rằng em đã chiếm lĩnh được một cuộc đờibình thường như bao bạn gái khác. Như thế thì em sẽ được đi mang lại một ngôi trườngbình thường, kết giao bạn bè bình thường, gặp gỡ những người dân bình thường. Trongtương lai có lẽ rằng cô nhỏ bé sẽ khủng lên, học hành thành đạt, rung cồn với một bạn đặcbiệt làm sao đó, và sau cùng thì hẳn em sẽ có được được một gia đình nhỏ êm ấm như nhữngmơ mộng tuổi trẻ của các cô thiếu nữ. Nhưng tất cả chỉ là giả dụ như… Còn hiện nay thựcđối với Aya vẫn thật cay nghiệt.
Cảm nhận của bản thân
Đã khi nào bạn cảm xúc muốn xong xuôi sinh mạng của mìnhchưa? Đã khi nào bạn nghĩ đến việc dù cho bạn có cố gắng đến mức như thế nào thì cơ thểvẫn ko nghe theo ý mình? mặc dù cho có hy vọng, cầu nguyện thật nhiều nhưng sựthật nhưng mà bạn phải nhìn thấy vẫn không giống như mong ước?
Điều đáng sợ nhất với một bạn đang sống có lẽ rằng khôngphải là một cái chết bất đắc kỳ tử, nhưng mà là chiếc chết không đến ngay tuy thế được thôngbáo trước. Nó bóp nghẹt tín đồ ta trong sự sợ hãi hãi, tiếc nuối nuối cùng vô nghĩa của cuộcđời. Vào Rừng Nauy Wantanabe và Naoko sẽ lạc lối trong mê cung của lằn trẻ ranh sốngchết, cái chết của người bạn thân phủ một tấm sương mù mịt lên con phố tươnglai của tất cả hai. Chúng ta vụn vỡ và khổ sở trước tử vong và ko thể tìm được lốiđi cho bản thân, không lí tưởng, vô mục đích, cả hai giá thành hoài trong những năm thángthanh xuân với một nỗi ai oán câm lặng đang kịp ăn sâu vào những trọng điểm hồn cô độc.Khác với nỗi bi quan bàng tệ bạc vương vấn bao mảnh đời ấy, Aya là binh sỹ của hạnhphúc. Thần chết đã vậy em trong tay rồi, tuy vậy thay bởi vì đầu hàng trước số phận,em chọn lựa cách chắt chiu hầu như gì còn lại, sinh sống thật trọn vẹn một trong những giây phútcuối cùng.
Xem thêm: Đánh giá phim xứ sở các nguyên tố trên momo, review phim xứ sở các nguyên tố trên momo
Hình ảnh một cô bé kiên cường, đồng ý căn bệnh dịch củamình, ngày ngày cố gắng nỗ lực tập viết, tập thực hiện muỗng đũa, thậm chí là tập nóichuyện bởi với em, toàn bộ những điều này thật cạnh tranh khăn tính từ lúc cái ngày tình trạng bệnh giángxuống đầu em và gia đình. Thật khổ cực nhưng cũng thật kiên cường.
“Có những người mà sự tồn tại của họ giốngnhư ko khí, êm dịu, dịu nhàng, chỉ khi chúng ta mất đi bạn ta mới nhận thấy họ quantrọng nhường nào. Mình muốn trở thành sự tồn tại như thế.” làcâu nói ấn tượng nhất trong tâm địa mình sau khi khép sách lại.
Đọc phần nhiều dòng nhật ký kết của Aya, bọn họ mới phát âm đượccô nhỏ xíu đã cực khổ đến mức nào, nhằm rồi chúng ta cảm thấy hàm ơn vì đã gồm một cơthể khỏe khoắn mạnh, và để được sống, được mong mơ, được mong muốn và yêu thương. Bọn chúng talà những người dân rất như mong muốn vì được “hít thở dưới khung trời xanh” – điều mà lại Ayakhông thể thực hiện được nữa. Cùng sống không đơn giản và dễ dàng chỉ là tồn tại, mà lại chúngta cần được cống hiến, sáng sủa với những khó khăn như cái phương pháp mà Aya ngẩngcao đầu đối diện với bệnh tật. Hãy luôn luôn cố gắng, kiên trì và sống hết mình, bởi“Thời gian đã không dừng lại dẫu đến tôi tất cả đạp hết đồng hồ trên vậy giới.”Chúng ta hãy sống và mỉm cười cợt dù cho bất cứ điều gì xảy ra. Cảm ơn sự xuất hiệncủa Aya ở quả đât này, để giúp họ biết ơn gần như gì mà phiên bản thân mình maymắn có được.
“Vấp xẻ ư? Chẳng vấn đề
Dù vậy nào ta vẫn hoàn toàn có thể đứng lên
Lúc vấp té hãy ngước lên chú ý trời kia
Bầu trời xanh mênh mông ngút nghìn tầm mắt
Có thấy nó đang mỉm cười với chúng ta không?
Bạn đang còn sống.”
Tóm tắt bởi: Thanh Thảo -Bookademy
Hình ảnh: Cẩm Anh
--------------------------------------------------
Theo dõi fanpage facebook của
Bookademy để update các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy
(*) bản quyền bài xích viếtthuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng mua lại, vui vẻ trích dẫnnguồn đầy đủ "Tên người sáng tác - Bookademy." Các nội dung bài viết trích nguồnkhông không thiếu thốn cú pháp hầu hết không được chấp nhận và cần gỡ bỏ.
Mười năm kiên trì chống chọi với bệnh tật, giành đem sự sống và kiếm tìm niềm hạnh phúc của Aya được em cầm cố sức viết ra trong tập hồi cam kết Một lít nước đôi mắt (từng làm rung hễ trái tim của tín đồ dân đất nước Nhật Bản, lúc cuốn sách được xuất phiên bản lần trước tiên vào năm 1986, bản tiếng Việt vì chưng Nhã Nam với NXB văn hóa truyền thống Văn nghệ ấn hành tại vn vào năm 2010).
Câu chuyện cũng đã được thể hiện sâu sắc, xúc động trên màn ảnh nhỏ với bộ phim truyền hình thuộc tên của đạo diễn Kurosawa Akira (vừa phạt sóng bên trên kênh HTV3).
Chỉ 12 tập phim ngắn ngủi nhưng đó là cả một hành trình đấu tranh nội trung ương can trường của Kito Aya. Đau đớn nhưng vẫn lạc quan, luôn mang khát vọng sống mãnh liệt với muốn khẳng định sự tồn tại của mình. Cho dù cuộc đời đó chỉ ngắn ngủi cùng đớn đau thì em cũng muốn cuộc sống ấy ko vô nghĩa.
Dù bệnh tật hành hạ, cô nhỏ xíu vẫn gắng sức viết nhật ký kết để được chia sẻ với để những cuộc đời bất hạnh không giống như em sẽ ko bao giờ bỏ cuộc cho dù cuộc sống có khắc nghiệt đến mấy. Nụ cười của Kito Aya vẫn rạng ngời bên trên sự chịu đựng đến thắt tim.
Diễn viên Sawajiri Erika vai Kito Aya trong phim Một lít nước mắt |
Từng là một gương mặt tài năng, niềm tự hào của gia đình, Aya trở thành gánh nặng cho mọi người bao bọc từ lúc mắc căn bệnh xơ hóa tiểu não. Từ một học sinh giỏi, năng nổ, từng đứng ở vị trí nhạc trưởng mang đến ban nhạc của trường, là gương mặt nhẵn rổ xuất sắc..., Aya dần dần ko đi đứng được, mất khả năng nói, chỉ gồm thể cảm nhận cuộc sống bằng trái tim.
Nếu như diễn xuất của diễn viên Sawajiri Erika bên trên màn ảnh nhỏ khiến người xem phải rơi nước mắt thì những trang viết của Kito Aya trong cuốn hồi ký kết Một lít nước mắt cũng khiến người đọc phải nhói lòng. Một cuộc đời sinh ra không một ai biết được đoạn đường phía trước sẽ như thế nào, hạnh phúc hay khổ đau, bất hạnh…
Suốt chặng lâu năm chống chọi với bệnh tật, hạnh phúc của Aya chỉ đơn giản là “được sống, được quan sát thấy trời xanh, cảm nhận được hương thơm cỏ trên bé đường đi học”. Phân tách sẻ từng suy nghĩ với Aya mới thấy cuộc sống có mức giá trị biết chừng nào; đi cùng với nỗi đau của em mới thấy rằng từng nào tham vọng, bon chen, phiền muộn, thậm chí là mất đuối trong cuộc sống cũng chỉ là những mảnh phù phiếm.
“Hãy sống! bản thân muốn hít thở thật sâu dưới trời xanh” - phút cuối đời, Aya chỉ muốn ước như vậy thôi. Kito Aya để lại mang đến mọi người bài xích học về nghị lực với giá trị sống, để họ biết trân trọng những gì cuộc sống đã ban tặng cùng biết vượt qua tất cả những thử thách, đau khổ trong cuộc đời.
Mỗi cuộc đời là một cuộc chinh phục mà nhỏ người phải mang trái tim mình ra đánh đổi với những thử thách, chấp nhận những vết xước. Để lúc trái tim ấy không hề đập nữa, ta biết rằng như thế là đã sống trọn vẹn nhất cho cuộc đời bản thân - món quà tạo hóa chỉ dành tặng cho bé người một lần.
Theo Hàn Đông / Người Lao Động